Em- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
EM
Em lãng đãng như mây chiều cuối phố Em ngu ngơ như thuở mới hẹn hò Đứng chôn chân giữa trời mưa giá lạnh Đợi một người dù đã lỡ trăm năm Phố vẫn cũ, vẫn dịu dàng góc phố Lối em về có ai đợi ai trông Anh như một con tàu không bến đỗ Em sân ga buồn đứng mãi dưới mưa Chờ một người dù chẳng lời hò hẹn Để đông về buốt giá với đơn côi Chút nắng mùa thu không còn sót lại Để hoa tàn rơi rụng có chờ ai! Hương Ngọc |
0 Comment: