Mơ- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MƠ
(viết cho những giấc mơ)
một ngày chết gió
tôi ngồi nghĩ về em
về tôi
về những phận người chưa tìm ra cột mốc
và những giấc mơ không định vị
những lời hứa không gia tốc
của loài thú ăn đêm...
một ngày biển động
tôi ngồi mơ về những mùa sóng ngủ quên
về những kiếp phi lao chắn bão truyền đời
vô tư canh giấc ngủ cho người
để nhận về hai tiếng "vô ơn"
một ngày dòng sông cạn đáy
tôi ngồi mơ về những mùa quằn quại lũ nguồn
loài phù du thoát thai ra bể lớn
ngỡ mình hóa thành rồng...
một ngày bầy thú hoang bị giam cầm giữa chiếc lồng đại ngàn
tôi ngồi mơ về những cơn mưa trái vụ
hồi sinh những thung lũng điêu tàn...
Trương Đình Phượng
(viết cho những giấc mơ)
một ngày chết gió
tôi ngồi nghĩ về em
về tôi
về những phận người chưa tìm ra cột mốc
và những giấc mơ không định vị
những lời hứa không gia tốc
của loài thú ăn đêm...
một ngày biển động
tôi ngồi mơ về những mùa sóng ngủ quên
về những kiếp phi lao chắn bão truyền đời
vô tư canh giấc ngủ cho người
để nhận về hai tiếng "vô ơn"
một ngày dòng sông cạn đáy
tôi ngồi mơ về những mùa quằn quại lũ nguồn
loài phù du thoát thai ra bể lớn
ngỡ mình hóa thành rồng...
một ngày bầy thú hoang bị giam cầm giữa chiếc lồng đại ngàn
tôi ngồi mơ về những cơn mưa trái vụ
hồi sinh những thung lũng điêu tàn...
Trương Đình Phượng
Những giấc mơ, những trăn trở, những điều không bao giờ là hiện thực... Nhưng mơ được đã là một hạnh phúc lớn lao. Từ rất lâu rồi, tôi không tìm lại được những cơn mơ như thế...
ReplyDelete