Biển đời- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BIỂN ĐỜI
Em như con sâu nhỏ
Cuộn tròn trong mùa đông
Ngoài kia trời giông bão
Mà lòng người đảo điên
Em không biết bon chen
Giữa bộn bề cuộc sống
Thấy mình thật nhỏ bé
Mà lòng người mênh mông
Giữa ranh giới sự sống
Và cái chết cận kề
Nhục vinh người có biết
Mà mãi hoài còng lưng!
Cuộc đời là chiếc lá
Cuối thu phải úa vàng
Người ra đi chiều đó
Biển sầu lệ mênh mang
Thôi đành thôi cách xa
Quy luật của cuộc đời
Cơn mưa ngày giông bão
Mà lòng người phôi pha.
Hương Ngọc
Em như con sâu nhỏ
Cuộn tròn trong mùa đông
Ngoài kia trời giông bão
Mà lòng người đảo điên
Em không biết bon chen
Giữa bộn bề cuộc sống
Thấy mình thật nhỏ bé
Mà lòng người mênh mông
Giữa ranh giới sự sống
Và cái chết cận kề
Nhục vinh người có biết
Mà mãi hoài còng lưng!
Cuộc đời là chiếc lá
Cuối thu phải úa vàng
Người ra đi chiều đó
Biển sầu lệ mênh mang
Thôi đành thôi cách xa
Quy luật của cuộc đời
Cơn mưa ngày giông bão
Mà lòng người phôi pha.
Hương Ngọc
0 Comment: