Đừng nói- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐỪNG NÓI
Đừng nói hoài về những ly cà phê
khuấy mãi chẳng thể hoà tan vị đắng
đừng nói hoài về những chiều oải nắng
ngọn cỏ gầy mơ thấy một loài mưa
hãy nói về những giấc ngủ ban trưa
luôn bị băm ra bởi luồng luồng trăn trở
hãy nói về những chiều nghẹt thở
ngã tư đời tình người bị nghiến nát dưới làn xe
hãy nói về những đắng cay chất chồng trên tóc mẹ
những ngả đường trên đôi bàn tay thăng trầm giông bão của cha
hãy nói về những khát vọng đi xa
và ngoảnh mặt quay lưng với ruộng đồng rơm rạ
đừng nói hoài về những miền xa lạ
lá mọc trên hoa sông chảy trên trời
hãy nói về hữu hạn một kiếp người.
Trương Đình Phượng
khuấy mãi chẳng thể hoà tan vị đắng
đừng nói hoài về những chiều oải nắng
ngọn cỏ gầy mơ thấy một loài mưa
hãy nói về những giấc ngủ ban trưa
luôn bị băm ra bởi luồng luồng trăn trở
hãy nói về những chiều nghẹt thở
ngã tư đời tình người bị nghiến nát dưới làn xe
hãy nói về những đắng cay chất chồng trên tóc mẹ
những ngả đường trên đôi bàn tay thăng trầm giông bão của cha
hãy nói về những khát vọng đi xa
và ngoảnh mặt quay lưng với ruộng đồng rơm rạ
đừng nói hoài về những miền xa lạ
lá mọc trên hoa sông chảy trên trời
hãy nói về hữu hạn một kiếp người.
Trương Đình Phượng
0 Comment: