Khúc tự tình- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÚC TỰ TÌNH
Thương mình tuổi chồng thêm tuổi
Trăm năm mãi lỡ hẹn hò
Bạc tóc lòng nào có bạc
Lỡ rồi khóc lặng theo thơ
Bôn ba áo cơm phiền muộn
Tháng năm dằng dặc đợi chờ
Cuộc vui nào ai nhớ kịp
Ngõ hồn buồn dắt vu vơ
Bấm chân xuống đường rát bỏng
Đội trời nắng táp bầm da
Thuyền trôi lạc bờ sông vắng
Cô liêu vớt mảnh trăng tà
Thương tằm bọc dâu ướt áo (*)
Vàng tơ thơm thảo tặng người
Ai hay qua thời giông bão
Rỡ ràng nguyên sắc xanh tươi.
Hương Ngọc
Thương mình tuổi chồng thêm tuổi
Trăm năm mãi lỡ hẹn hò
Bạc tóc lòng nào có bạc
Lỡ rồi khóc lặng theo thơ
Bôn ba áo cơm phiền muộn
Tháng năm dằng dặc đợi chờ
Cuộc vui nào ai nhớ kịp
Ngõ hồn buồn dắt vu vơ
Bấm chân xuống đường rát bỏng
Đội trời nắng táp bầm da
Thuyền trôi lạc bờ sông vắng
Cô liêu vớt mảnh trăng tà
Thương tằm bọc dâu ướt áo (*)
Vàng tơ thơm thảo tặng người
Ai hay qua thời giông bão
Rỡ ràng nguyên sắc xanh tươi.
Hương Ngọc
0 Comment: