Xin Người- Thụy Du Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ! XIN NGƯỜI… Xin đừng khơi lại tro tàn Người ơi giờ đã muộn màng còn đâu Cuộc mình vốn đã bể dâu Thì cầu Ô Thước – mưa Ngâu cũng đành Xin người thôi cất để dành Trái tim đã vỡ dễ lành được sao Một ngày ta đã mất nhau Trăm năm đành lỡ, đừng trao… thêm buồn. Thụy Du
0 Comment: