Ru người năm cũ- Thơ: Mạc Phương Đình, Nhạc: Mai Hoài Thu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
RU NGƯỜI NĂM CŨ
RU NGƯỜI
Thơ: Mạc Phương Đình
Nhạc: Mai Hoài Thu
Ca sĩ: Thụy Long
Nhạc: Mai Hoài Thu
Ca sĩ: Thụy Long
RU NGƯỜI
Tình như nước không bao giờ cạn
Ta uống hoài sao lòng vẫn khô
Vẫn uống tình em sầu lãng đãng
Chẳng biết bây chừ, em nơi mô
Có bờ ngăn cho sông dừng lại
Có giọt mưa như dòng lệ tràn
Qua sông ngày ấy buồn tê tái
Chẳng phải vì em đời lang thang
Dòng sông cũ nước còn trong vắt
Cội nguồn nào quên được dấu chân
Ngày đi qua gió buồn hiu hắt
Để băn khoăn sầu rụng mấy lần
Một người sông hồ người đồng vọng
Dấu chân chim khóe mắt đậm rồi
Dẫu không binh lửa đêm còn ngóng
Nghe tiếng thời gian đang vỡ đôi
Sông trầm im lặng như bờ nước
Em có đường xa những mãi mê
Rồi chảy theo chiều ai biết được
Ru người năm cũ bóng trăng về
Mạc Phương Đình
--------------------------------------------------------------
Ta uống hoài sao lòng vẫn khô
Vẫn uống tình em sầu lãng đãng
Chẳng biết bây chừ, em nơi mô
Có bờ ngăn cho sông dừng lại
Có giọt mưa như dòng lệ tràn
Qua sông ngày ấy buồn tê tái
Chẳng phải vì em đời lang thang
Dòng sông cũ nước còn trong vắt
Cội nguồn nào quên được dấu chân
Ngày đi qua gió buồn hiu hắt
Để băn khoăn sầu rụng mấy lần
Một người sông hồ người đồng vọng
Dấu chân chim khóe mắt đậm rồi
Dẫu không binh lửa đêm còn ngóng
Nghe tiếng thời gian đang vỡ đôi
Sông trầm im lặng như bờ nước
Em có đường xa những mãi mê
Rồi chảy theo chiều ai biết được
Ru người năm cũ bóng trăng về
Mạc Phương Đình
0 Comment: