Ta nhớ người xa cách núi sông- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TA NHỚ NGƯỜI XA CÁCH NÚI SÔNG *
"Ta nhớ người xa cách núi sông
Người xa, xa quá, nhớ ta không?" *
Suốt mấy hôm rày thưa cánh nhạn
Chẳng trách gì đâu- chớ bận lòng!
Người ở cuối trời, ta ở đây
Hai tay bưng hai chén lệ đầy
Kẻ nhớ quê nhà - Người nhớ mộng
Rượu vắng bạn hiền dễ chóng say.
Dẫu biết chỉ là hư ảo thôi
Tựa như sương khói rớt quanh đời
Ta đưa tay hứng- tan vào mộng
Nghe lòng vương vấn mãi khôn nguôi.
Người từ hôm ấy tựa mây bay
Ta cố tìm quên- chén rượu đầy
Thoáng thấy bóng mình nơi đáy cốc
Hạt bụi nào rơi trong mắt- Cay!
Ta khóc cho ta, hay khóc Người?
Mà lòng thổn thức mãi khôn nguôi
Tri âm; tri kỷ rày đâu vắng
Nên cuộc đời có mấy khi vui
Nhớ mỗi lần ngồi luận văn chương
Người trách thơ ta rất đỗi buồn
Hôm nay, xin một lần nữa nhé
Ta viết lời này.. lại buồn hơn!
Đôi lần ta định bỏ làm thơ
Bỏ lại sau lưng cuộc mộng hờ
Ôm đàn đứng giữa đời ca hát
Cho dẫu… âm giai đã nhạt thừa
Thôi! Chúc Người mãi được bình an
Tình xưa gửi lại gió mây ngàn
“Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi thủy lệ can” **
Văn Châu
-------------------------------------------------------------Người xa, xa quá, nhớ ta không?" *
Suốt mấy hôm rày thưa cánh nhạn
Chẳng trách gì đâu- chớ bận lòng!
Người ở cuối trời, ta ở đây
Hai tay bưng hai chén lệ đầy
Kẻ nhớ quê nhà - Người nhớ mộng
Rượu vắng bạn hiền dễ chóng say.
Dẫu biết chỉ là hư ảo thôi
Tựa như sương khói rớt quanh đời
Ta đưa tay hứng- tan vào mộng
Nghe lòng vương vấn mãi khôn nguôi.
Người từ hôm ấy tựa mây bay
Ta cố tìm quên- chén rượu đầy
Thoáng thấy bóng mình nơi đáy cốc
Hạt bụi nào rơi trong mắt- Cay!
Ta khóc cho ta, hay khóc Người?
Mà lòng thổn thức mãi khôn nguôi
Tri âm; tri kỷ rày đâu vắng
Nên cuộc đời có mấy khi vui
Nhớ mỗi lần ngồi luận văn chương
Người trách thơ ta rất đỗi buồn
Hôm nay, xin một lần nữa nhé
Ta viết lời này.. lại buồn hơn!
Đôi lần ta định bỏ làm thơ
Bỏ lại sau lưng cuộc mộng hờ
Ôm đàn đứng giữa đời ca hát
Cho dẫu… âm giai đã nhạt thừa
Thôi! Chúc Người mãi được bình an
Tình xưa gửi lại gió mây ngàn
“Xuân tàm đáo tử ti phương tận
Lạp cự thành hôi thủy lệ can” **
Văn Châu
* Thơ Trần Tế Xương
**Thơ Lý Thương Ẩn- Nhà thơ lớn đời Đường. Khương Hữu Dụng dịch:
“Con tằm đến thác tơ còn vướng,
Chiếc nến chưa tàn lệ vẫn sa.”
0 Comment: