Duyên quê- Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
DUYÊN QUÊ
Xa quê ngày trở về
Đường làng vườn trăng sáng
Bước vồi vội trên đê
Nghe vọng lời ai hát
Gió trăng quê man mác
Thổi vào tận tim tôi
Lòng bỗng thấy rối bời
Trăng xưa như còn đó
Lời ai lay hoa lá
Từ đầu thôn cuối thôn
Trăng thanh hiền gió mát
Say duyên mềm nụ hôn
Gái trai vui mừng đón
Đêm tròn mối duyên này
Buộc vào nhau nồng ấm
Tình quê mình ngất ngây
Xa quê ngày trở về
Đường làng vườn trăng sáng
Bước vồi vội trên đê
Nghe vọng lời ai hát
Gió trăng quê man mác
Thổi vào tận tim tôi
Lòng bỗng thấy rối bời
Trăng xưa như còn đó
Lời ai lay hoa lá
Từ đầu thôn cuối thôn
Trăng thanh hiền gió mát
Say duyên mềm nụ hôn
Gái trai vui mừng đón
Đêm tròn mối duyên này
Buộc vào nhau nồng ấm
Tình quê mình ngất ngây
Quê ta xưa vốn nghèo
Tình thương yêu tươi sáng
Như vạt lúa thơm vàng
Vững tin ngày gặp lại
Ai thiếu tình quê hương
Thì xin đừng đi mãi
Trăng vườn quê khắc khoải
Gói bao nhiêu lời thề
Ngày đi xa trở về
Em yêu ơi có biết
Cảnh đẹp gió trăng thanh
Chúng mình cùng sánh bước
Mối duyên lành trao nhau
Đồng quê vào đầu vụ
Em gánh lúa trăng theo
Duyên quê càng đằm thắm.
Nguyễn Vĩnh Bảo
Tình thương yêu tươi sáng
Như vạt lúa thơm vàng
Vững tin ngày gặp lại
Ai thiếu tình quê hương
Thì xin đừng đi mãi
Trăng vườn quê khắc khoải
Gói bao nhiêu lời thề
Ngày đi xa trở về
Em yêu ơi có biết
Cảnh đẹp gió trăng thanh
Chúng mình cùng sánh bước
Mối duyên lành trao nhau
Đồng quê vào đầu vụ
Em gánh lúa trăng theo
Duyên quê càng đằm thắm.
Nguyễn Vĩnh Bảo
0 Comment: