Em từ lục bát bước ra- Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
EM TỪ LỤC BÁT BƯỚC RA
“Em từ lục bát bước ra”*
Xanh xao như thể đêm qua gặp buồn
Vội vàng em bước đi luôn
Áo quần xộc xệch lệ tuôn ngắn dài
Bù xù mái tóc quên cài
Nhìn em như mắc nợ ai không bằng
Trách người ngắm núi mơ trăng
Đêm qua để mặc em nằm cô đơn
Đừng làm lục bát giận hờn
Lỡ bay về với Ngọc Hoàng - còn đâu!
Nguyễn Vĩnh Bảo
(*: Câu thơ của nhà thơ Lê Hân)
0 Comment: