Mùa dã quỳ lại nở ...- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MÙA DÃ QUỲ LẠI NỞ...
Mưa tạnh rồi mặc sức gió phong phanh
Em một mình chiều ngoại ô phố núi
Chân vô định, lối mòn len lỏi
Lơ ngơ tìm – dấu lặng phía sau anh!
Dài thế mà năm tháng cũng qua nhanh
Mùa dã quỳ đến kỳ lại nở
Vàng vẫn cháy, hoang sơ duyên nợ
Đốt không gian xao xác nắng sang mùa
Hoa dại vàng mà nỗi nhớ dây dưa
Tình đơn sơ mà đằm sâu kỷ niệm
Anh không về - mãi chân trời, góc biển
Để em chờ mòn mỏi cả đời hoa.
Hương Ngọc
Mưa tạnh rồi mặc sức gió phong phanh
Em một mình chiều ngoại ô phố núi
Chân vô định, lối mòn len lỏi
Lơ ngơ tìm – dấu lặng phía sau anh!
Dài thế mà năm tháng cũng qua nhanh
Mùa dã quỳ đến kỳ lại nở
Vàng vẫn cháy, hoang sơ duyên nợ
Đốt không gian xao xác nắng sang mùa
Hoa dại vàng mà nỗi nhớ dây dưa
Tình đơn sơ mà đằm sâu kỷ niệm
Anh không về - mãi chân trời, góc biển
Để em chờ mòn mỏi cả đời hoa.
Hương Ngọc
hoa dã quỳ rất đẹp
ReplyDelete