Nỗi nhớ mùa đông- Thuận Thảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG
Đêm hun hút chở đầy bao trăn trở
Nửa vầng trăng soi bóng giấc mơ gầy
Từ độ đông về nghe buốt giá bàn tay
Nương chiếc lá, vàng chiều bay theo gió
Ta gởi nửa vầng trăng về bên đó
Cùng trời pha sắc nhớ thắm trang thơ
Và chỉ một tình yêu thôi để nhớ
Đêm sương giăng mờ phủ lối ta về
Thành phố trở mình khoác chiếc áo lạnh tê
Thu tạ từ xếp cúc vàng luyến tiếc
Hoàng hôn về áng mây chiều tiễn biệt
Nghe gió trở mình...còn da diết trong nhau!
Ta yêu Xuân, hoa nở sắc muôn màu
Thương mùa Hạ. Thu dịu dàng sắc lá
Yêu anh thôi... yêu cả mùa buốt giá
Nhưng trái tim hồng không sưởi ấm mùa đông.
Phố trở mình thao thức bởi lạnh đông.
Tháng 12 về long đong nỗi nhớ.
Đêm sương lạnh. Noel về trên phố
Chuông giáo đường, lời kinh thánh vọng ngân..!
Thuận Thảo
Đêm hun hút chở đầy bao trăn trở
Nửa vầng trăng soi bóng giấc mơ gầy
Từ độ đông về nghe buốt giá bàn tay
Nương chiếc lá, vàng chiều bay theo gió
Ta gởi nửa vầng trăng về bên đó
Cùng trời pha sắc nhớ thắm trang thơ
Và chỉ một tình yêu thôi để nhớ
Đêm sương giăng mờ phủ lối ta về
Thành phố trở mình khoác chiếc áo lạnh tê
Thu tạ từ xếp cúc vàng luyến tiếc
Hoàng hôn về áng mây chiều tiễn biệt
Nghe gió trở mình...còn da diết trong nhau!
Ta yêu Xuân, hoa nở sắc muôn màu
Thương mùa Hạ. Thu dịu dàng sắc lá
Yêu anh thôi... yêu cả mùa buốt giá
Nhưng trái tim hồng không sưởi ấm mùa đông.
Phố trở mình thao thức bởi lạnh đông.
Tháng 12 về long đong nỗi nhớ.
Đêm sương lạnh. Noel về trên phố
Chuông giáo đường, lời kinh thánh vọng ngân..!
Thuận Thảo
0 Comment: