Chiều ngồi quán ở Sài-Gòn- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIỀU NGỒI QUÁN Ở SÀIGÒN
Buổi ngồi quán cà-phê Sài-Gòn
nghĩ về một chiều xưa đầy nhớ
thương sao ngày đó môi em
ngọt dịu dàng chi đến thế !
Em có còn ở đó
tình-yêu người đem vắt ngọn cây
hạnh-phúc bao quanh
bên ngoài mưa rớt đổ
từ xa nhau em có trở lại nơi này .
Trái tim xưa hình như chạy quanh
nơi cô đơn tận cùng qua vội
bài hát về một con phố buồn
phiền muộn mà chi để lòng không nói .
Buổi ngồi quán cà-phê Sài-Gòn
nghĩ về một chiều xưa đầy nhớ
thương sao ngày đó môi em
ngọt dịu dàng chi đến thế !
Em có còn ở đó
tình-yêu người đem vắt ngọn cây
hạnh-phúc bao quanh
bên ngoài mưa rớt đổ
từ xa nhau em có trở lại nơi này .
Trái tim xưa hình như chạy quanh
nơi cô đơn tận cùng qua vội
bài hát về một con phố buồn
phiền muộn mà chi để lòng không nói .
Nắng gió hanh hao ngày trước
lãng đãng nhìn ai tợ bóng hình em
tình yêu xưa nào quay lại được
xa lắm nẻo Quang-Trung lối cũ đi tìm .
Hỏi em còn che nắng rợp con đường
qua bên kia kênh đào phố chợ
những "nhà chồ" ngày cũ thấy mà thương
buổi đưa em về trời còn ngái ngủ .
Chiều nay buồn mình tôi ngồi quán
nhớ em xưa rảo bước chợ Bến Thành
ai một lần thả tim thơ-thẩn
để cháy lòng giấc mộng trăm năm .
Huy Uyên
lãng đãng nhìn ai tợ bóng hình em
tình yêu xưa nào quay lại được
xa lắm nẻo Quang-Trung lối cũ đi tìm .
Hỏi em còn che nắng rợp con đường
qua bên kia kênh đào phố chợ
những "nhà chồ" ngày cũ thấy mà thương
buổi đưa em về trời còn ngái ngủ .
Chiều nay buồn mình tôi ngồi quán
nhớ em xưa rảo bước chợ Bến Thành
ai một lần thả tim thơ-thẩn
để cháy lòng giấc mộng trăm năm .
Huy Uyên
0 Comment: