Chiều một mình ra phố- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIỀU MỘT MÌNH RA PHỐ
Một mình tôi ra phố
Chiều nay, đông đã về
Buồn loang từng nách nhớ
Tê buốt từng đam mê...
Tấm voan kỷ niệm xưa
Ai nhuộm màu, gian dối
Để bao chiều, nhàu rối
Chỉ mình tôi, thương thầm...
giá như, người ngày xưa
đừng gọi tôi bằng lời
đừng nhìn tôi bằng mắt
đừng hôn tôi bằng môi...
giá như người ngày xưa
yêu tôi bằng vi đắng
nhớ tôi bằng im lặng
thương tôi bằng, chia: đau...
Một mình tôi ra phố
Chiều, dâng men cô đơn!
Trương Đình Phượng
Chiều nay, đông đã về
Buồn loang từng nách nhớ
Tê buốt từng đam mê...
Tấm voan kỷ niệm xưa
Ai nhuộm màu, gian dối
Để bao chiều, nhàu rối
Chỉ mình tôi, thương thầm...
giá như, người ngày xưa
đừng gọi tôi bằng lời
đừng nhìn tôi bằng mắt
đừng hôn tôi bằng môi...
giá như người ngày xưa
yêu tôi bằng vi đắng
nhớ tôi bằng im lặng
thương tôi bằng, chia: đau...
Một mình tôi ra phố
Chiều, dâng men cô đơn!
Trương Đình Phượng
0 Comment: