Người dưng- Xuân Môn
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGƯỜI DƯNG!
Tiếc ngày vui - thuở người dưng
Biết nay tình phụ... đã đừng yêu nhau
Để không phải đếm cơn đau
Để đêm chẳng phải vò nhàu cô đơn
Không duyên đành phận tủi hờn
Cũng đừng tính toán thiệt hơn với tình
Bỏ rơi Trúc đẹp sân đình
Gặp rằm trăng bán duyên xinh lấy lời
Trách em giận lẫy... Mùng tơi
nỡ rào dậu để tình người cách xa
Giờ em là của người ta
Gặp tôi giả bộ hơn là... dửng dưng
Biết tình xưa... áo rách lưng
Còn ai giật gấu để dùng vá vai?
Buồn rơi đừng đổ tại ai
Để mình tôi nhặt giấu ngoài tình riêng
Đừng mang tội lái đổ thuyền
Treo lời bóng gió nặng nghiêng trăng gầy...
Người dưng ơi!... nếu trả vay
Chỉ xin trả lại tôi ngày... người dưng!
Xuân Môn -Tháng 02/2016
Biết nay tình phụ... đã đừng yêu nhau
Để không phải đếm cơn đau
Để đêm chẳng phải vò nhàu cô đơn
Không duyên đành phận tủi hờn
Cũng đừng tính toán thiệt hơn với tình
Bỏ rơi Trúc đẹp sân đình
Gặp rằm trăng bán duyên xinh lấy lời
Trách em giận lẫy... Mùng tơi
nỡ rào dậu để tình người cách xa
Giờ em là của người ta
Gặp tôi giả bộ hơn là... dửng dưng
Biết tình xưa... áo rách lưng
Còn ai giật gấu để dùng vá vai?
Buồn rơi đừng đổ tại ai
Để mình tôi nhặt giấu ngoài tình riêng
Đừng mang tội lái đổ thuyền
Treo lời bóng gió nặng nghiêng trăng gầy...
Người dưng ơi!... nếu trả vay
Chỉ xin trả lại tôi ngày... người dưng!
Xuân Môn -Tháng 02/2016
0 Comment: