Soi lòng ta thấy vết đau- Văn Châu
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
SOI LÒNG TA THẤY VẾT ĐAU
Soi gương thấy tóc bạc nhiều
Thấy đời đã cũ, thấy chiều đã phai
Ngại vì xuân bất tái lai
Sắm thêm lượt giắt, trâm cài tặng nhau.
Soi lòng ta- thấy vết đau
Trong từng nổi nhớ có màu tàn phai
Thạch sùng khắc khoải kêu dài
Đêm đêm, ta đã nghe hoài rồi quen.
Soi đời để rõ trắng đen
Ghét phường xu nịnh, ươn hèn, dối gian
Soi trong khắp cõi nhân gian
Mấy ai tri kỷ- nâng đàn, rượu thơ
Tàn canh soi lại cuộc cờ
Mỗi ta ôm mối tình hờ trăm năm
Soi đêm thấy bóng nguyệt rằm
Soi ngày có chút mưa hồng, nắng mai
Soi em- dáng ngọc trang đài
Xa lơ, xa lắc mà hoài nhớ thương…
Văn Châu
Soi gương thấy tóc bạc nhiều
Thấy đời đã cũ, thấy chiều đã phai
Ngại vì xuân bất tái lai
Sắm thêm lượt giắt, trâm cài tặng nhau.
Soi lòng ta- thấy vết đau
Trong từng nổi nhớ có màu tàn phai
Thạch sùng khắc khoải kêu dài
Đêm đêm, ta đã nghe hoài rồi quen.
Soi đời để rõ trắng đen
Ghét phường xu nịnh, ươn hèn, dối gian
Soi trong khắp cõi nhân gian
Mấy ai tri kỷ- nâng đàn, rượu thơ
Tàn canh soi lại cuộc cờ
Mỗi ta ôm mối tình hờ trăm năm
Soi đêm thấy bóng nguyệt rằm
Soi ngày có chút mưa hồng, nắng mai
Soi em- dáng ngọc trang đài
Xa lơ, xa lắc mà hoài nhớ thương…
Văn Châu
0 Comment: