Bỏ quên câu thơ, tôi về nội phố- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BỎ QUÊN CÂU THƠ, TÔI VỀ NỘI PHỐ
Bỏ lại nửa câu thơ chân tình
Bên ngã tư
Tôi về nội phố
Mùa đông chưa xâm thực
Đã nghe hồn người ngục lạnh
Chiều
Loang sắc suy tư
Những cánh hoa sữa lặng câm khởi sinh và biệt giã
Bầy ong chắt chiu từng hơi thở mật
Bằn tiện tố chất sinh tồn...
Bên ngã tư
Tôi về nội phố
Mùa đông chưa xâm thực
Đã nghe hồn người ngục lạnh
Chiều
Loang sắc suy tư
Những cánh hoa sữa lặng câm khởi sinh và biệt giã
Bầy ong chắt chiu từng hơi thở mật
Bằn tiện tố chất sinh tồn...
Những ánh mắt
Những nụ cười
Những bàn tay
Quen và lạ
Lạ và quen
Phiêu phớt qua nhau
Như gió lọt qua mành phố
Chén tâm tư đã cạn
Hai người bạn rời quán
Ly cà phê
Lắng nỗi niềm khúc uẩn!
Những nụ cười
Những bàn tay
Quen và lạ
Lạ và quen
Phiêu phớt qua nhau
Như gió lọt qua mành phố
Chén tâm tư đã cạn
Hai người bạn rời quán
Ly cà phê
Lắng nỗi niềm khúc uẩn!
bỏ lại nửa câu thơ chân tình
giữa ngã tư
tôi về nội phố
làm một phím âm thừa!
Trương Đình Phượng
giữa ngã tư
tôi về nội phố
làm một phím âm thừa!
Trương Đình Phượng
0 Comment: