Nhớ Mẹ- Nhạc: Mai Hoài Thu- Thơ: Nhật Thụy Vi- Ca sĩ: Diệu Hiền
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NHỚ MẸ
-------------------------------------------------------
- Nhạc: Mai Hoài Thu
- Thơ: Nhật Thụy Vi
- Ca sĩ: Diệu Hiền
NHỚ MẸ
Con biết nói sao những ngày xa mẹ
Rưng rứt lòng buồn dấu kín trong tim
Con cuộn mình theo cuộc đời dâu bể
Giông tố theo nhau đưa đẩy nổi chìm
Nhớ mẹ những đêm chảy dài nước mắt
Ướt gối chăn mềm con khóc thương thân
Giận cuộc đời và hờn mình quay quắt
Để mẹ trông chờ ngày tháng bâng khuâng
Tóc bạc như sương mỏi mòn trông ngóng
Đường quê xưa dài thẳm mong chờ
Ai đi, về, ai san sẻ mộng mơ
Con vẫn bặt tin xa biền biệt
Nhớ mẹ những đêm u-sầu da diết
Mẹ chắt chiu ôm giữ một mình
Sóng động bao lần đời mình thua thiệt
Đắng cay mẹ dìm trong nỗi lặng thinh
Con nhớ mẹ nhớ từng chiều đông giá
Tuổi thơ ngồi ôm lưng mẹ thương yêu
Đường may xưa mối chỉ nọ chắt chiu
Con với mẹ một hình một bóng
Con nhớ mẹ những chiều thu gió lộng
Bờ sông xưa mẹ ngồi giặt áo hồng
Mẹ gánh nước trong đầy lu con tắm
Cải thu vàng mẹ ươm dảy ngoài song
Ôi con nhớ ngày chiến tranh dài đẳng
Mẹ thẩn thờ buồn thức trắng trong đêm
Anh con đi ngoài tuyến trận triền miên
Mẹ ráng dấu nổi ưu sầu khôn tận
Mẹ quẩn quanh bên vườn rau bờ cỏ
Để nỗi thương con trang trãi một mình
Mẹ dấu lòng bằng những lặng thinh
Ngày tháng xác xơ quằn vai mẹ gánh
Thương cho mẹ suốt một đời lận đận
Những trang buồn như kết tuyệt vần thơ
Mẹ dìu dắt con vào vùng ảo mộng
Mẹ thi nhân đem đời sống dệt mơ
Năm tháng trôi qua cuộc đời lãng bạc
Con nhớ mẹ hiền tan tác lòng con
Nước mắt chảy theo bao niềm khao khát
Ôm mẹ vuốt ve như tuổi còn son
Nhưng sao nghìn trùng xa xôi biền biệt
Đời cứ trôi theo dòng nước chảy xuôi
Con đi mãi dù lòng bao nắm nuối
Ngược dòng sao? con lạc mất đường về.
Nhật Thụy Vi
Con biết nói sao những ngày xa mẹ
Rưng rứt lòng buồn dấu kín trong tim
Con cuộn mình theo cuộc đời dâu bể
Giông tố theo nhau đưa đẩy nổi chìm
Nhớ mẹ những đêm chảy dài nước mắt
Ướt gối chăn mềm con khóc thương thân
Giận cuộc đời và hờn mình quay quắt
Để mẹ trông chờ ngày tháng bâng khuâng
Tóc bạc như sương mỏi mòn trông ngóng
Đường quê xưa dài thẳm mong chờ
Ai đi, về, ai san sẻ mộng mơ
Con vẫn bặt tin xa biền biệt
Nhớ mẹ những đêm u-sầu da diết
Mẹ chắt chiu ôm giữ một mình
Sóng động bao lần đời mình thua thiệt
Đắng cay mẹ dìm trong nỗi lặng thinh
Con nhớ mẹ nhớ từng chiều đông giá
Tuổi thơ ngồi ôm lưng mẹ thương yêu
Đường may xưa mối chỉ nọ chắt chiu
Con với mẹ một hình một bóng
Con nhớ mẹ những chiều thu gió lộng
Bờ sông xưa mẹ ngồi giặt áo hồng
Mẹ gánh nước trong đầy lu con tắm
Cải thu vàng mẹ ươm dảy ngoài song
Ôi con nhớ ngày chiến tranh dài đẳng
Mẹ thẩn thờ buồn thức trắng trong đêm
Anh con đi ngoài tuyến trận triền miên
Mẹ ráng dấu nổi ưu sầu khôn tận
Mẹ quẩn quanh bên vườn rau bờ cỏ
Để nỗi thương con trang trãi một mình
Mẹ dấu lòng bằng những lặng thinh
Ngày tháng xác xơ quằn vai mẹ gánh
Thương cho mẹ suốt một đời lận đận
Những trang buồn như kết tuyệt vần thơ
Mẹ dìu dắt con vào vùng ảo mộng
Mẹ thi nhân đem đời sống dệt mơ
Năm tháng trôi qua cuộc đời lãng bạc
Con nhớ mẹ hiền tan tác lòng con
Nước mắt chảy theo bao niềm khao khát
Ôm mẹ vuốt ve như tuổi còn son
Nhưng sao nghìn trùng xa xôi biền biệt
Đời cứ trôi theo dòng nước chảy xuôi
Con đi mãi dù lòng bao nắm nuối
Ngược dòng sao? con lạc mất đường về.
-------------------------------------------------------
0 Comment: