Giọt buồn- Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GIỌT BUỒN
Tôi về em đã đi rồi
Đàn chim nháo nhác khắp nơi gọi bầy
Nhà em trống vắng lạ thay
Cổng cài, cửa khóa sân đầy lá khô
Nhìn vào thấy dải khăn sô
Đôi quang gánh cũ bụi mờ rêu xanh
Vẫn là một mái nhà tranh
Bờ rào xơ xác lạnh tanh cỏ đầy
Hỏi người hàng xóm quanh đây
Em đi mới đủ trăm ngày – than ôi!
Nghe xong như sét ngang trời
Lòng đau nghẹn thắt xa người bạn xưa
Chẳng chờ tôi để đón đưa
Em đi vồi vội vẫn chưa có chồng
Bóng em thấp thoáng ven sông?
Em đi hàng lúa trổ bông mấy ngày
Đường làng mòn gót chân gầy
Tảo tần khuya sớm đắng cay nhà nghèo
Giọt buồn khô héo mang theo
Vài lời quan họ, điệu chèo chân quê
Em đi tôi mới trở về
Nén hương cầu nguyện bên đê tiễn người
Nguyễn Vĩnh Bảo
0 Comment: