Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Thưa thầy- Hương Ngọc

Tình thầy trò


THƯA THẦY

Có thể thầy chẳng nhớ em đâu
Bởi thời gian và học trò đông thế!
Lũ chúng em chẳng lúc nào quên được
Thầy ơi! Tiết học cuối cùng
Trên bục giảng giọng thầy run run
Tiếng rời rạc: mai thầy đi xa lắm !
Ngơ ngác nhìn nhau lớp chìm trong im lặng
Ngỡ xa thầy như mẹ vắng vài hôm
Bạn bè tôi không giấu được nỗi buồn
Thầy cô mới, tiếng cười nghe cũng lạ
Hoa phượng đỏ bầm lên xơ xác lá
Chiến tranh! Tổ quốc gọi thầy
Bục giảng, trường xưa lớp cũ còn đây
Buổi thanh bình nước non liền một dãi
Thầy đi mãi chưa một lần trở lại
Để mỗi lời ca nấc nghẹn xé lòng
Rồi một ngày đồng đội đưa thầy về
Nghĩa trang bùi ngùi học trò quây lấy khóc
Quan tài bé như cái va li thời dạy học
Xương cốt thầy ơi, trong đó có đau không ?
Bạn bè giờ tuổi lên bà, lên ông
Năm tháng dày thêm tóc đứa nào cũng bạc
Duy có tấm lòng không hề đổi khác
Là nỗi nhớ thầy dằng dặc khôn nguôi.


                Hương Ngọc

COMMENTS G+/FB:

1 Comments
  1. đọc thơ xong nghe lòng buồn muốn khóc đó chị

    ReplyDelete

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian