Đợi chờ- Thuận Thảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
ĐỢI CHỜ
Mùa gọi mùa để ai đó vấn vương
Ta thương lắm chẳng thể nào níu được
Dấu yêu ơi..! gởi về miền xa bước
Vạt nắng chiều hiện hữu bóng hình ai...
Ta yêu người tình đẹp như nắng mai
Thắp lửa lòng sáng lên từ giông bão
Không còn nữa cái phút đầu khờ khạo
Sao vẫn ngọt ngào dào dạt sắc hương.?
Cũng chẳng cùng đi trên một con đường
Những vần thơ luôn nồng nàn ấm áp
Dẫu biết rằng tình ta trong bão táp
Sóng tràn bờ hồn se cát biển đông..
Cứ mãi đợi chờ rồi lại ngóng trông
Điều có thể sẽ trở thành không thể
Yêu thương nhau trong cuộc đời dâu bể
Mơ thật nhiều rồi chẳng thể bên nhau
Viết cho người trong tận cùng nổi đau!
Thuận Thảo
Mùa gọi mùa để ai đó vấn vương
Ta thương lắm chẳng thể nào níu được
Dấu yêu ơi..! gởi về miền xa bước
Vạt nắng chiều hiện hữu bóng hình ai...
Ta yêu người tình đẹp như nắng mai
Thắp lửa lòng sáng lên từ giông bão
Không còn nữa cái phút đầu khờ khạo
Sao vẫn ngọt ngào dào dạt sắc hương.?
Cũng chẳng cùng đi trên một con đường
Những vần thơ luôn nồng nàn ấm áp
Dẫu biết rằng tình ta trong bão táp
Sóng tràn bờ hồn se cát biển đông..
Cứ mãi đợi chờ rồi lại ngóng trông
Điều có thể sẽ trở thành không thể
Yêu thương nhau trong cuộc đời dâu bể
Mơ thật nhiều rồi chẳng thể bên nhau
Viết cho người trong tận cùng nổi đau!
Thuận Thảo
0 Comment: