Một ngày ta lạc nhau- Thuận Thảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT NGÀY TA LẠC NHAU.
Bài thơ này em viết tặng riêng anh
Khi nắng chiều đang dần phai cuối dốc
Bụi thời gian phủ dày lên mái tóc
Cơn lốc đời xô lệch nửa hồn đau...
Nếu một ngày hai ta lạc mất nhau
Về một nơi chúng mình không hẹn trước
Một nơi chẳng có lời đính ước
Vẫn bao nỗi niềm... chắp cánh xanh xao..
Nếu một ngày hai ta lạc mất nhau
Người nhớ chăng những vần thơ do dự
Bàn tay kia chưa một lần nắm giữ
Xin hãy cất giùm câu chữ yêu thương.!
Nếu một ngày lòng cảm thấy sầu vương
Là ai kia thân nhẹ nhàng như thể
Người ta thương xa những ngày dâu bể
Cả bến đời vất vả sẽ hoang vu.
Nếu một ngày ta về với thiên thu
Ai tiễn ta..nằm dưới dòng huyệt lạnh?
Ai khóc ta những chiều mưa không tạnh
Cõi vô thường đau xót... lời biệt ly.!
Thuận Thảo
Khi nắng chiều đang dần phai cuối dốc
Bụi thời gian phủ dày lên mái tóc
Cơn lốc đời xô lệch nửa hồn đau...
Nếu một ngày hai ta lạc mất nhau
Về một nơi chúng mình không hẹn trước
Một nơi chẳng có lời đính ước
Vẫn bao nỗi niềm... chắp cánh xanh xao..
Nếu một ngày hai ta lạc mất nhau
Người nhớ chăng những vần thơ do dự
Bàn tay kia chưa một lần nắm giữ
Xin hãy cất giùm câu chữ yêu thương.!
Nếu một ngày lòng cảm thấy sầu vương
Là ai kia thân nhẹ nhàng như thể
Người ta thương xa những ngày dâu bể
Cả bến đời vất vả sẽ hoang vu.
Nếu một ngày ta về với thiên thu
Ai tiễn ta..nằm dưới dòng huyệt lạnh?
Ai khóc ta những chiều mưa không tạnh
Cõi vô thường đau xót... lời biệt ly.!
Thuận Thảo
0 Comment: