Nỗi niềm viễn phương- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NỖI NIỀM VIỄN PHƯƠNG
Thu đi về chốn xa mù
Để thềm lá úa gợi u ẩn tình
Vẫn còn đấy ảnh với hình
Và bài thơ ẩn chút tình cố hương..
Cho câu hát mãi tha phương
Réo lên cung bậc con đường chim di
Ra đi tự thuở xuân thì
Đếm sao cho được mấy từng lá rơi
Mùa Thu vội vã da trời
Lá tan hợp gió mấy trần viễn phương..
Tà dương nghiêng xế con đường
Gió xoe ngọn tóc thổi bồng bềnh xưa
Để thềm lá úa gợi u ẩn tình
Vẫn còn đấy ảnh với hình
Và bài thơ ẩn chút tình cố hương..
Cho câu hát mãi tha phương
Réo lên cung bậc con đường chim di
Ra đi tự thuở xuân thì
Đếm sao cho được mấy từng lá rơi
Mùa Thu vội vã da trời
Lá tan hợp gió mấy trần viễn phương..
Tà dương nghiêng xế con đường
Gió xoe ngọn tóc thổi bồng bềnh xưa
Nghe chiều mắt ướt môi mưa
Chút tình Thu điểm đầu mùa ráng pha
Hoàng hôn bảng lảng sương se
Ngỡ trong chiếc lá vàng hoe cội nguồn
Gió ơi nhè nhẹ tơ vương
Có nghe trong mắt tha hương suối buồn
Cơn mưa nhẹ xuống hoa vàng
Còn vang vọng tiếng của ngày hoa niên
Lá bay mưa đổ trăm miền
Có nghe tiếng dế thức triền miên xưa...
Xin về nghe lại tiếng mưa
Xin thêm chiếc lá đong đưa lưng trời
Chút tình xưa, cũ chơi vơi...
( hoanguyên )
0 Comment: