Lặng lẽ (tt)- thơ xướng họa Nguyễn Vĩnh Bảo
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
LẶNG LẼ (TT)
Chùm thơ xướng họa Nguyễn Vĩnh Bảo
LẶNG LẼ 5
(Bài xướng)
Men đắng niềm vui của tuổi già
Nay đành lạt lẽo bỏ xa ta
Có lần đắm đuối nàng thơ mộng
Đôi lúc đam mê nét ngọc ngà
Bè bạn ít dần thưa chuyện vãn
Anh em xa lắc biếng lân la
Đêm sâu giấc ngủ thường trăn trở
Quấn quýt vào ra quý có bà
Song Thanh
Nay đành lạt lẽo bỏ xa ta
Có lần đắm đuối nàng thơ mộng
Đôi lúc đam mê nét ngọc ngà
Bè bạn ít dần thưa chuyện vãn
Anh em xa lắc biếng lân la
Đêm sâu giấc ngủ thường trăn trở
Quấn quýt vào ra quý có bà
Song Thanh
SỢ GIÀ
(Bài họa)
Lắng nghe ai oán tiếng tỳ bà
Thi thoảng đêm về bỏ mặc ta
Nốt bổng ngân vang thương bóng ngả
Cung trầm rung mãi nhớ trăng ngà
Sáu mươi tuổi tới còn sung mãn
Bảy chục năm qua sợ tiếng già?
Tám mấy rung râu bàn thế sự
Ấy mà thơ nhạc vẫn bao la
Nguyễn Vĩnh Bảo
------------------------------------------------------Thi thoảng đêm về bỏ mặc ta
Nốt bổng ngân vang thương bóng ngả
Cung trầm rung mãi nhớ trăng ngà
Sáu mươi tuổi tới còn sung mãn
Bảy chục năm qua sợ tiếng già?
Tám mấy rung râu bàn thế sự
Ấy mà thơ nhạc vẫn bao la
Nguyễn Vĩnh Bảo
LẶNG LẼ 6
(Bài xướng)
Tuổi tác lên cao lắm bất thường
Vừa yên huyết áp tiếp đau xương
Đường quen chừng mực nhưng sai hướng
Lối đến thân thương lại lộn giường
Cơm phở no nê thèm món mới
Bông hoa rực rỡ quý mùi hương
Vợ nhà chăm sóc dù chu đáo
Nhưng thích lân la dạo phố phường
Song Thanh
(Bài xướng)
Tuổi tác lên cao lắm bất thường
Vừa yên huyết áp tiếp đau xương
Đường quen chừng mực nhưng sai hướng
Lối đến thân thương lại lộn giường
Cơm phở no nê thèm món mới
Bông hoa rực rỡ quý mùi hương
Vợ nhà chăm sóc dù chu đáo
Nhưng thích lân la dạo phố phường
Song Thanh
ĐÔNG VỀ
(Bài họa)
Đông về lặng lẽ cũng là thường
Mình mẩy nhiều khi nhức mỏi xương
Kỷ niệm bên nhau thời chiếu võng
Ước mơ kết chặt lúc ra giường
Mỗi khi vui sướng quên tâm tưởng
Những lúc giận hờn nhớ cố hương
Xuân hạ…bốn mùa luôn đổi khác
Thăm quê mấy bữa phải xa phường
Nguyễn Vĩnh Bảo
(Bài họa)
Đông về lặng lẽ cũng là thường
Mình mẩy nhiều khi nhức mỏi xương
Kỷ niệm bên nhau thời chiếu võng
Ước mơ kết chặt lúc ra giường
Mỗi khi vui sướng quên tâm tưởng
Những lúc giận hờn nhớ cố hương
Xuân hạ…bốn mùa luôn đổi khác
Thăm quê mấy bữa phải xa phường
Nguyễn Vĩnh Bảo
0 Comment: