Ta buồn cũng thể...- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TA BUỒN CŨNG THỂ...
Trong lãng mạn của tình buồn
Còn nghe thế kỉ chút cuồng dại si
Ừ thôi ! thì cứ đi đi
Trăm năm nào cũng qua thì dở dang
Tình là mây gió lang thang
Chuyến xe vô định chở ngàn thiên di
Cớ gì một tiếng giã từ
Để nghe âm vọng ứ đừ... nhân duyên
Tình như là một cơn điên
Cho ta bất tử ở triền miên thơ
Sá gì một chút ngu ngơ
Lòng ta say tỉnh mà mơ Thiên Đàng
Cũng còn đó chút hiên ngang
Cũng còn đấy chút hai hàng lệ rơi
Thì thôi thây kệ ...mưa rơi
Cơn mưa nào cũng đã đời nước mây
Ta về sũng ướt trùng vây
Ta buồn cũng thể một thây ma buồn
Nghĩa địa còn chổ trống trơn
Đâu còn chổ để mà hờn thiên thu...
Nhân gian nghĩ cũng rối mù...
Hoa Nguyên
Trong lãng mạn của tình buồn
Còn nghe thế kỉ chút cuồng dại si
Ừ thôi ! thì cứ đi đi
Trăm năm nào cũng qua thì dở dang
Tình là mây gió lang thang
Chuyến xe vô định chở ngàn thiên di
Cớ gì một tiếng giã từ
Để nghe âm vọng ứ đừ... nhân duyên
Tình như là một cơn điên
Cho ta bất tử ở triền miên thơ
Sá gì một chút ngu ngơ
Lòng ta say tỉnh mà mơ Thiên Đàng
Cũng còn đó chút hiên ngang
Cũng còn đấy chút hai hàng lệ rơi
Thì thôi thây kệ ...mưa rơi
Cơn mưa nào cũng đã đời nước mây
Ta về sũng ướt trùng vây
Ta buồn cũng thể một thây ma buồn
Nghĩa địa còn chổ trống trơn
Đâu còn chổ để mà hờn thiên thu...
Nhân gian nghĩ cũng rối mù...
Hoa Nguyên
0 Comment: