Khấn nguyện- Bùi Ngọc Thành
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHẤN NGUYỆN
Em chưa xa – Mưa đã tràn nỗi nhớ,
Đã dập dềnh hoa tím ngập ven sông.
Con sáo sậu lạc loài bên phố chợ
Bỏ rừng xưa, tứa máu nụ xuân hồng.
Em chưa xa – Sông đã ngầm ly biệt,
Đã mịt mù tăm cá, vệt chim bay.
Ôm rách nát cánh buồn xưa thấm mệt,
Để âm vang sóng bủa mãi phương này.
Em chưa xa – Đồi đã sương khói phủ,
Đã ngoằn ngoèo con phố rợp rêu xanh.
Trong hoang miếu một vì sao ấp ủ
Bóng riêng tôi lụi cụi chép thơ tình.
Em chưa xa – Tôi vẫn thầm nhủ vậy.
Dỗ lòng mình…đành nhủ vậy thôi em.
Em ở lại – Tôi vẫn thầm khấn nguyện
Như mỗi ngày khấn nguyện mặt trời lên.
Bùi Ngọc Thành
Đã dập dềnh hoa tím ngập ven sông.
Con sáo sậu lạc loài bên phố chợ
Bỏ rừng xưa, tứa máu nụ xuân hồng.
Em chưa xa – Sông đã ngầm ly biệt,
Đã mịt mù tăm cá, vệt chim bay.
Ôm rách nát cánh buồn xưa thấm mệt,
Để âm vang sóng bủa mãi phương này.
Em chưa xa – Đồi đã sương khói phủ,
Đã ngoằn ngoèo con phố rợp rêu xanh.
Trong hoang miếu một vì sao ấp ủ
Bóng riêng tôi lụi cụi chép thơ tình.
Em chưa xa – Tôi vẫn thầm nhủ vậy.
Dỗ lòng mình…đành nhủ vậy thôi em.
Em ở lại – Tôi vẫn thầm khấn nguyện
Như mỗi ngày khấn nguyện mặt trời lên.
Bùi Ngọc Thành
0 Comment: