Niềm tin- Nguyễn Xuân Môn
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NIỀM TIN!
(Tặng đồng nghiệp nhân ngày 20/11)
Dắt xe leo dốc xì hơi
Còng lưng nghẹn thở đội trời nắng to
Gặp người bạn thuở chăn bò
Chịu ơn mình lúc đói no lỡ làng
Họ nay thành đạt giầu sang
Thước đo người vạch: chức, vàng, lợi, danh
Nhìn tôi nửa mắt lạnh tanh
Nửa hờ hững nửa chẳng dành cho ai...
Tôi đang nuốt tiếng thở dài
Chợt nghe tiếng: dạ... của ai:... thưa Thầy!
Trò xưa tóc bạc xạm gầy
Tìm không thấy nét em ngày biết nhau
Nhớ thầy ba chục năm sau
Tôi giờ có bạn xa lâu nhận nhầm
Mưu sinh vất vả thăng trầm
Lòng em vẫn có góc thầm cho tôi
Giúp thầy - bỏ việc đang sôi
Em làm tôi cảm nhận đời đẹp hơn
Mặc người bạc nghĩa quên ơn
Tình trang giáo án chẳng hờn niềm tin... !
Xuân Môn- Tháng 11/2016
0 Comment: