Bạn cũ trường xưa- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BẠN CŨ TRƯỜNG XƯA
Vẫn “mày tau” như thuở học trò
Vồn vã tìm nhau - dỗi hờn - lâu gặp!
Sống lại tuổi thơ rưng rưng muốn khóc
Bạn bè ơi! Trường cũ đâu rồi!?
Có một Pleiku xưa da diết nhớ khôn nguôi
Giờ xây mới và tên trường cũng khác
Giữa bộn bề tôi như con trẻ lạc
Tán bàng xanh loang nắng bỗng rưng buồn
Gió vẫn nhẹ và chiều buông sương xuống
Giờ tan trường áo dài trắng em qua
Bằng lăng tím chưa vội tàn, chớm hạ
Đã thấy xôn xao phượng đỏ len cành
Vẫn “mày tau” như thuở học trò
Vồn vã tìm nhau - dỗi hờn - lâu gặp!
Sống lại tuổi thơ rưng rưng muốn khóc
Bạn bè ơi! Trường cũ đâu rồi!?
Có một Pleiku xưa da diết nhớ khôn nguôi
Giờ xây mới và tên trường cũng khác
Giữa bộn bề tôi như con trẻ lạc
Tán bàng xanh loang nắng bỗng rưng buồn
Gió vẫn nhẹ và chiều buông sương xuống
Giờ tan trường áo dài trắng em qua
Bằng lăng tím chưa vội tàn, chớm hạ
Đã thấy xôn xao phượng đỏ len cành
Bạn bè về tìm lại tuổi cốm chanh
Chuyện râm ran về thầy cô, lớp cũ
Tóc sợi bạc dấu nỗi niềm tư lự
Ơi! Chuỗi nhớ thương đệ thất - tú tài
Bạn học xưa con gái, con trai
Lớp dưới, lớp trên... miễn chung trường buổi ấy
Con Cúc, con Nhung, con Hương, thằng Hải...
Mỗi đưa nét riêng cộng tên đệm khôi hài
Bạn bè giờ ở trăm ngả muôn nơi
Về gặp lại nhau cười trong nước mắt
Phố núi trẻ trung, ly cà phê đắng ngọt
Có một miền riêng - Pleiku trường tôi.
Hương Ngọc
Chuyện râm ran về thầy cô, lớp cũ
Tóc sợi bạc dấu nỗi niềm tư lự
Ơi! Chuỗi nhớ thương đệ thất - tú tài
Bạn học xưa con gái, con trai
Lớp dưới, lớp trên... miễn chung trường buổi ấy
Con Cúc, con Nhung, con Hương, thằng Hải...
Mỗi đưa nét riêng cộng tên đệm khôi hài
Bạn bè giờ ở trăm ngả muôn nơi
Về gặp lại nhau cười trong nước mắt
Phố núi trẻ trung, ly cà phê đắng ngọt
Có một miền riêng - Pleiku trường tôi.
Hương Ngọc
Tháng 3 lại về."Có một Pleiku xưa da diết nhớ khôn nguôi".
ReplyDelete