Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Hạt cát lạc loài- Trương Đình Phượng

Hạt cát lạc loài


HẠT CÁT LẠC LOÀI

Tôi là hạt cát màu đen
Lẫn lộn trong hàng hà hạt cát màu trắng trên bãi biển
Khi trăng lên cao
Ánh sáng của nó như tấm thảm lớn trải khắp
Những hạt cát trắng phản chiếu ngời lên như những viên kim cương

Một chiều kia cơn bão từ ngoài khơi hung dữ ập vào
Những đợt sóng cuồng điên xé nát lòng biển cả
Dưới những cánh tay gió tàn bạo
Lũ cát trắng thi nhau trốn chạy
Trong tiếng thét gào thảm thương
Cơn bão hò hét suốt đêm
Quật gãy những hàng phi lao già cỗi
Ngay những cây con cũng cùng chung số phận

Bão tan tôi hiện ra dưới những tia nắng mặt trời
Ngời sáng giữa hoang tàn.

            Trương Đình Phượng

COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Trả lại em- Trần Chính16/08/2014 - 0 Comments
  • Mùa sau- Hoàng Thị Viễn Du25/05/2015 - 0 Comments
  • Về đâu? Thụy Du16/01/2014 - 0 Comments
  • Theo em trẩy hội- Nguyễn Minh Phúc22/03/2020 - 0 Comments
  • Nỗi niềm viễn phương- Hoa Nguyên21/09/2016 - 0 Comments
  • U uất một nỗi buồn- Ngô Quang Diệp01/06/2017 - 0 Comments
  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian