Chiếc đàn và ông già mù- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHIẾC ĐÀN VÀ ÔNG GIÀ MÙ
Chiều xám lặng. Công viên huyên náo
Gió ray rứt. Lá tả tơi. Nắng đói.
Ông già mù và một chiếc đàn
Cả hai đều ám mùi xơ xác
Dưới gốc cây đầy ký tự nghệch ngoạc
Ông già mù bắt đầu chơi đàn
Bản nhạc buồn chầm chậm như mùa thu
Lạc lõng trôi qua những trái tim
Nằm khô cằn sau những chiếc áo
Một cậu bé tật nguyền và con chó
Ngồi lặng im bên đài phun nước
Cậu bé ném những hạt ngũ cốc
Bầy chim câu xà đến mổ say sưa
Khi tiếng đàn của ông lão vừa ngưng
Bỗng một tràng vỗ tay đầy tán thưởng
Phát ra từ chỗ ngồi cậu bé
Và con chó thì ve vẩy chiếc đuôi
Chiều xám lặng. Công viên đầy huyên náo
Ông già mù. Chiếc đàn cũ kỹ
Cậu bé tật nguyền và con chó nhỏ
Đắm chìm trong khúc nhạc êm đềm.
Trương Đình Phượng
Gió ray rứt. Lá tả tơi. Nắng đói.
Ông già mù và một chiếc đàn
Cả hai đều ám mùi xơ xác
Dưới gốc cây đầy ký tự nghệch ngoạc
Ông già mù bắt đầu chơi đàn
Bản nhạc buồn chầm chậm như mùa thu
Lạc lõng trôi qua những trái tim
Nằm khô cằn sau những chiếc áo
Một cậu bé tật nguyền và con chó
Ngồi lặng im bên đài phun nước
Cậu bé ném những hạt ngũ cốc
Bầy chim câu xà đến mổ say sưa
Khi tiếng đàn của ông lão vừa ngưng
Bỗng một tràng vỗ tay đầy tán thưởng
Phát ra từ chỗ ngồi cậu bé
Và con chó thì ve vẩy chiếc đuôi
Chiều xám lặng. Công viên đầy huyên náo
Ông già mù. Chiếc đàn cũ kỹ
Cậu bé tật nguyền và con chó nhỏ
Đắm chìm trong khúc nhạc êm đềm.
Trương Đình Phượng
0 Comment: