Viễn trình 3- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
VIỄN TRÌNH 3
Nhiều khi tôi ngồi nhớ
những giấc mơ chưa ra đời
những chiều sương mồ côi
tôi ngồi nhớ từng dấu mây ngang trời
nơi đây có những ngày buồn hơn gió lạnh
lòng người mù tăm hơn biển khơi
tôi ngồi nhớ tiếng mưa ngày thơ bé
thủ thỉ ngoài song cửa nhỏ đầy hoa rêu
nhiều khi tôi ngồi nhớ
những bàn chân chưa ra đời
những chiều lang thang trên phố
chạnh lòng thương hạt bụi phai.
Trương Đình Phượng
Nhiều khi tôi ngồi nhớ
những giấc mơ chưa ra đời
những chiều sương mồ côi
tôi ngồi nhớ từng dấu mây ngang trời
nơi đây có những ngày buồn hơn gió lạnh
lòng người mù tăm hơn biển khơi
tôi ngồi nhớ tiếng mưa ngày thơ bé
thủ thỉ ngoài song cửa nhỏ đầy hoa rêu
nhiều khi tôi ngồi nhớ
những bàn chân chưa ra đời
những chiều lang thang trên phố
chạnh lòng thương hạt bụi phai.
Trương Đình Phượng
0 Comment: