Bóng quê- Lệ Hoa Trần
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BÓNG QUÊ
Cứ mỗi chiều, hoàng hôn bóng ngả
Đi trên đê nhìn dọc sông dài
Nhìn bóng cây, nhà mái của ai
Đang phản phất dưới dòng sông lặng
Là chợt nhớ bóng quê nhiều lắm
Nơi một thời tuổi trẻ đi qua
Những hàng tre, thuyền nhỏ là đà
Cũng lơ lửng, thập thò trong nước
Chân vừa đi ngắm trời đếm bước
Bóng quê nhà theo gót chân ta
Cảnh chiều về hiền hiện gần, xa
Mặt trời đỏ. Dường như đang hỏi?
Sao ! Rằng ta lạc lõng đơn côi
Giữa đất khách một mình cô lẻ
Cũng chẳng biết âm thầm nói khẽ
Đời ly hương luôn nhớ quê nhà
Nhìn quê người mà ngỡ quê ta
Từng cái bóng, cái hình xưa cũ.
Lệ Hoa Trần (13-07-2017)
Cứ mỗi chiều, hoàng hôn bóng ngả
Đi trên đê nhìn dọc sông dài
Nhìn bóng cây, nhà mái của ai
Đang phản phất dưới dòng sông lặng
Là chợt nhớ bóng quê nhiều lắm
Nơi một thời tuổi trẻ đi qua
Những hàng tre, thuyền nhỏ là đà
Cũng lơ lửng, thập thò trong nước
Chân vừa đi ngắm trời đếm bước
Bóng quê nhà theo gót chân ta
Cảnh chiều về hiền hiện gần, xa
Mặt trời đỏ. Dường như đang hỏi?
Sao ! Rằng ta lạc lõng đơn côi
Giữa đất khách một mình cô lẻ
Cũng chẳng biết âm thầm nói khẽ
Đời ly hương luôn nhớ quê nhà
Nhìn quê người mà ngỡ quê ta
Từng cái bóng, cái hình xưa cũ.
Lệ Hoa Trần (13-07-2017)
0 Comment: