Neo đậu bến đời- Hà An
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NEO ĐẬU BẾN ĐỜI
Chỉ là phiến gỗ rong rêu
Đi theo lèn đá, qua nhiều quanh co
Như thân phận một một con đò
Gặp cơn mưa lũ, nước to dập dình
Tinh mơ có nắng bình minh
Tình cờ gặp đám lục bình dạt trôi
Rủ nhau đến bến xa xôi
Tìm miền thanh thản vui đời tự do
Phiến gỗ tôi vạt con đò
Mang hồn phiêu lãng vui cho hết đời
Gặp khi vực xoáy chơi vơi
Dìm sâu thân phận, đường đời gian nan
Trở về quê với xóm làng
Với ngôi nhà nhỏ vô vàn thương yêu
Người xưa khuất bóng bao chiều
Trước sân chỉ thấy đìu hiu nỗi buồn
Rặng tre còn chiếc võng buông
Đu đưa giấc mộng về nguồn tuổi thơ
Nghe chừng có tiếng ầu ơ
Lời ru của mẹ ngẫn ngơ đâu rồi
Bước quanh vườn cũ bồi hồi
Tìm đâu kỷ niệm xa xôi hiện về
Ta về neo đậu bến quê
Dựng xây lại những bộn bề ngổn ngang
Mai chèo ghe đến nhà nàng
Mâm trầu cau tới, khẻ khàng cưới xin
Bao năm người đợi một mình
Tôi về neo đậu bến tình năm xưa
HÀ AN (7- 2017)
0 Comment: