Trái chín của thầy- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TRÁI CHÍN CỦA THẦY
Cái thước thầy nhịp lên bảng ngày xưa
Những hàm số và phương trình vô nghiệm
Mãi nuôi lớn và suốt đời hiển hiện
Trường Pleiku, chúng em lũ học trò
Gặp lại rồi mà cứ tưởng trong mơ
Gió phố núi vẫn ru lời xưa cũ
Bốn mươi năm nén nặng lòng thương nhớ
Bỗng vỡ òa tha thiết gọi: Thầy ơi!
Mỗi nụ cười đều chín đỏ lên môi
Như màu trái thanh long thầy mang về biếu tặng
Chúng em biết có mồ hôi chát mặn
Thầy cần cù, lam lũ cuộc mưu sinh
Thầy mang về trái chín con tim
Tình quê hương và học trò nặng nghĩa
Quên tuổi hạc, bóng câu vèo qua cửa
Thầy trong em, con số một cuộc đời.
Hương Ngọc
Cái thước thầy nhịp lên bảng ngày xưa
Những hàm số và phương trình vô nghiệm
Mãi nuôi lớn và suốt đời hiển hiện
Trường Pleiku, chúng em lũ học trò
Gặp lại rồi mà cứ tưởng trong mơ
Gió phố núi vẫn ru lời xưa cũ
Bốn mươi năm nén nặng lòng thương nhớ
Bỗng vỡ òa tha thiết gọi: Thầy ơi!
Mỗi nụ cười đều chín đỏ lên môi
Như màu trái thanh long thầy mang về biếu tặng
Chúng em biết có mồ hôi chát mặn
Thầy cần cù, lam lũ cuộc mưu sinh
Thầy mang về trái chín con tim
Tình quê hương và học trò nặng nghĩa
Quên tuổi hạc, bóng câu vèo qua cửa
Thầy trong em, con số một cuộc đời.
Hương Ngọc
0 Comment: