Chơi vơi- Hoa Nguyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CHƠI VƠI
Ấu thơ và những giấc mơ
Về tìm tôi với bài thơ dỡ cười
Tuổi nào cho những mấy mươi...?
Mà em gương lược rã rời nơi đâu..
Chiều về khó mưa thật lâu
Thấy lòng là những biển dâu...đã đời
Từ cõi nào đã chơi vơi
Ta về tìm lá rụng rơi cuối mùa
Hết ngày rát sẽ mưa sâu
Những hồn năm cũ về đâu..bây giờ
Đi đâu rồi những ấu thơ
Về đâu rồi những giấc mơ đầu đời
Bây giờ ta lại chơi vơi
Đêm qua chới với... chút đời trối trăn..
Nếu đời lá chút ăn năn
Ví đời lá vết lăn trầm dễ quên
Qua đời số tuổi buồn tênh
Qua đời là dễ lãng quên tình đời..?
Trông vơi chút lá u hoài
Dấu trong mắt của lạc loài phận nhau
Ta từ lá chết non ... rơi !
Tự cành là những rã rời cuốn quay
Vướng trong chút mảnh sương gầy
Thấy hồn lá những cơn say nhiệm ..kỳ
Đêm tha phương ngộ cố tri
Sắc trong mắt lá trông kỳ ngộ ... duyên !
Thôi em đừng trách lời điên
Chút tình tri kỹ có triền miên ... thơ.
Hoa Nguyên
0 Comment: