Em tôi- Thơ: miên di, Nhạc: Nguyễn Tâm
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
EM TÔI
Thời con gái em tôi
không còn bông hoa gạo rụng vào trăm năm
không còn hàng cau
nửa đêm đau trái
mùa con gái
siêng mộng
lười mơ
nào màng phận lá rơi đêm rủ khuya cùng rụng
giấc biếng lười đêm thiếu nữ
ý vị tiếng côn trùng
khắc khoải…
khúc nỉ non
những vô lo theo mùa qua vồi vội
em tiễn tuổi mình
ngơ ngác mùa đi
lặng lẽ gieo lên mảnh vườn thiếu phụ
hạt nỗi niềm
mọc lên đóa riêng mang
nở lộng lẫy ấm tro tàn bếp núc
hay mỗi đêm đời có người đàn bà
lặng thầm
ru ời…
khúc đa đoan
miên di
Thời con gái em tôi
không còn bông hoa gạo rụng vào trăm năm
không còn hàng cau
nửa đêm đau trái
mùa con gái
siêng mộng
lười mơ
nào màng phận lá rơi đêm rủ khuya cùng rụng
giấc biếng lười đêm thiếu nữ
ý vị tiếng côn trùng
khắc khoải…
khúc nỉ non
những vô lo theo mùa qua vồi vội
em tiễn tuổi mình
ngơ ngác mùa đi
lặng lẽ gieo lên mảnh vườn thiếu phụ
hạt nỗi niềm
mọc lên đóa riêng mang
nở lộng lẫy ấm tro tàn bếp núc
hay mỗi đêm đời có người đàn bà
lặng thầm
ru ời…
khúc đa đoan
miên di
0 Comment: