Gởi người con gái Vĩ Dạ- Huy Uyên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GỞI NGƯỜI CON GÁI VĨ DẠ
Mưa chiều ngang thôn Vĩ-Dạ
Tình có theo em về kịp Ngọc-Anh
Đã xa rồi tháng ngày thương nhớ
Dấu kín vào tim lặng lẽ mối tình.
Đứng lại bên đường phiên chợ Mai
Bà con nghèo trơ vơ lều chõng
Thương quê mưa giọt ngắn giọt dài
Buổi đi xa không người đưa tiễn.
Vườn nhà em trái hoa mật ngọt
Bên giếng ngày nào tôi cùng em
Gởi tình theo đám mây trời
chiều đi không hết
Đành đoạn xa em hai mắt nhung đen.
Tình có theo em về kịp Ngọc-Anh
Đã xa rồi tháng ngày thương nhớ
Dấu kín vào tim lặng lẽ mối tình.
Đứng lại bên đường phiên chợ Mai
Bà con nghèo trơ vơ lều chõng
Thương quê mưa giọt ngắn giọt dài
Buổi đi xa không người đưa tiễn.
Vườn nhà em trái hoa mật ngọt
Bên giếng ngày nào tôi cùng em
Gởi tình theo đám mây trời
chiều đi không hết
Đành đoạn xa em hai mắt nhung đen.
Xa quê, em- những buổi quân-hành
Bao nhiêu năm chưa hề quay lại
Khế trong vườn cây trái còn xanh
Mộng đầu chắc có người đã hái.
Hôm qua ngày tôi quay lại
Hết rồi hình bóng xa xưa
Chiều Ngọc-Anh đốt sầu tê tái
Nhớ em nói mấy cho vừa.
Ngoài kia em, nắng ngập con đường
Tim treo lên đoạn sầu phiêu-hốt
Tình một thời tôi gởi cho em
Người ở lại tháng năm
làm sao quên được.
Huy Uyên
Bao nhiêu năm chưa hề quay lại
Khế trong vườn cây trái còn xanh
Mộng đầu chắc có người đã hái.
Hôm qua ngày tôi quay lại
Hết rồi hình bóng xa xưa
Chiều Ngọc-Anh đốt sầu tê tái
Nhớ em nói mấy cho vừa.
Ngoài kia em, nắng ngập con đường
Tim treo lên đoạn sầu phiêu-hốt
Tình một thời tôi gởi cho em
Người ở lại tháng năm
làm sao quên được.
Huy Uyên
0 Comment: