Phố núi
Nơi giao lưu, tản mạn... cùng bạn hữu yêu văn học nghệ thuật gần xa.
Không bao giờ quá sớm để kết bạn & quá muộn để yêu- Sandy Wilson

Lời ngỏ

Đúng sai?- Xuân Môn

Đúng sai


ĐÚNG SAI?*
(Cảm tác nhân ngày 20/11)

Ba muơi bảy năm cặm cụi trồng người
Tự hào nghề dỗ Cô quên gian khó
Lương thấp – nói, tiêu dùng… quen ít nhỏ
Sợ rúm người gặp bác sỹ, cửa công

Dù nắng mưa mặt trời vẫn rạng đông
Cô vẫn lặng thầm đưa đò mải miết
Vắt tình mình không so đo hơn thiệt
Mặc người qua đò tính toán sâu nông

Lớn nhỏ thì sông vẫn cứ là sông
Để thuyền ngược xuôi sông cần đủ nước
Có những đếm đo chưa cần tính, thước
Biết lòng người lệch chuẩn mực cân đong

Nhận lương hưu Cô sững tựa trời trồng
Bằng hơn… 1% của người cao nhất**
Nhiều cái giả nhưng vô lý này là thật
Ngày nhà giáo còn ý nghĩa với Cô?

Có đúng sai được chôn giấu dưới mồ
Có lỗi lầm đang mang tên dung túng
Mọi liên quan đều biện minh làm đúng
Chỉ Cô cuối đời khó tiếp… là sai!

      Xuân Môn- Tháng 11/2017
---------------------------------------------
P/s - * Cảm tác qua câu chuyện về cô giáo Trương Thị Lan (Hà Tĩnh), khóc không thành
tiếng; khi cầm quyết định nghỉ hưu với mức lương hưu 1,3 triệu đồng/tháng sau 37 năm cống
hiến (Theo thống kê hiện có hơn 3.200 trường hợp giống như cô giáo nhận lương hưu 1,3
triệu đồng/tháng)
** Người nhận lương hưu cao nhất Việt Nam hiện nay là 101 triệu đồng/tháng


COMMENTS G+/FB

0 Comment:

CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH:

  • Mục lục:
  • Theo thể loại
  • Theo tác giả
  • Theo thời gian