Khát vọng- Thơ: Mai Hoài Thu- Diễn ngâm: Nghệ sĩ Hoàng Đức Tâm
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
KHÁT VỌNG
- Thơ: Mai Hoài Thu
- Diễn ngâm: Nghệ sĩ Hoàng Đức Tâm
KHÁT VỌNG...
Người hãy uống, cùng ta ly rượu đắng,
Để đêm nay bớt lạnh, bớt u sầu,
Hồn ta đây, xin hãy cứ tìm nhau,
Đừng oán hận, đừng căm hờn tê tái...
Hãy xoa dịu lên vùng sâu ân ái,
Ta thèm thuồng những giây phút yêu đương,
Chỉ hai ta hạnh phúc chốn thiên đường,
Thú đau thương, ta ôm niềm khổ luỵ!
Thân xác rã rời bao ngày tiều tuỵ,
Dấu vết cuộc tình chua xót bão giông,
Giọt lệ sầu kết chuỗi ngọc nhớ mong,
Trải thảm nhung, người bước lên danh vọng!
Người hãy đến cùng ta trong khổ não,
Tim ta đau quằn quại tới cuồng điên,
Ôi phận mình bạc bẽo đến vô duyên!
Ta ngất ngư ghì chặt, lòng rên siết...
Người ở đâu sao chẳng hề hay biết?
Gió trăng ơi! Hồn chới với trào dâng,
Mắt đen sâu thăm thẳm dấu thâm quầng,
Ta vò nát tâm can, người vô cảm!
Thơ ta đây, xin người cứ uống,
Hãy ru ta bằng khúc nhạc nghê thường,
Thịt da mềm, mát rũ rượi làn hương,
Ôi run rẩy ngạt ngào yêu khao khát...
San Jose, Đêm Tàn Thu
Mai Hoài Thu
Người hãy uống, cùng ta ly rượu đắng,
Để đêm nay bớt lạnh, bớt u sầu,
Hồn ta đây, xin hãy cứ tìm nhau,
Đừng oán hận, đừng căm hờn tê tái...
Hãy xoa dịu lên vùng sâu ân ái,
Ta thèm thuồng những giây phút yêu đương,
Chỉ hai ta hạnh phúc chốn thiên đường,
Thú đau thương, ta ôm niềm khổ luỵ!
Thân xác rã rời bao ngày tiều tuỵ,
Dấu vết cuộc tình chua xót bão giông,
Giọt lệ sầu kết chuỗi ngọc nhớ mong,
Trải thảm nhung, người bước lên danh vọng!
Người hãy đến cùng ta trong khổ não,
Tim ta đau quằn quại tới cuồng điên,
Ôi phận mình bạc bẽo đến vô duyên!
Ta ngất ngư ghì chặt, lòng rên siết...
Người ở đâu sao chẳng hề hay biết?
Gió trăng ơi! Hồn chới với trào dâng,
Mắt đen sâu thăm thẳm dấu thâm quầng,
Ta vò nát tâm can, người vô cảm!
Thơ ta đây, xin người cứ uống,
Hãy ru ta bằng khúc nhạc nghê thường,
Thịt da mềm, mát rũ rượi làn hương,
Ôi run rẩy ngạt ngào yêu khao khát...
San Jose, Đêm Tàn Thu
Mai Hoài Thu
0 Comment: