Ngoài kia đời là những hải cảng buồn- Trương Đình Phượng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGOÀI KIA ĐỜI LÀ NHỮNG HẢI CẢNG BUỒN
nhai và nuốt dần ánh sáng ngọn đèn cầy
mùa đông
khuya vắt qua bờ vai nhân gian
tơ đàn không cung bậc
thanh sắc là những nỗi niềm chẳng rõ buồn vui
ám tượng câu thơ
định hình hài cảm xúc vô thừa nhận
tự viễn niềm tin vào đám mây xám tâm hồn
mắc kẹt vũ trụ bản ngã.
trầm cảm mảng màu bức tranh hiện tại
nằm nghe siêu thực mọc mầm
thời gian là những quãng đường vòng quanh
dẫn dụ giấc mơ lạc vào cánh rừng nguyên thủy
tôi bỏ lại chiếc bóng an nhiên
giữa ốc đảo cô đơn
dựa mái đầu ngây thơ vào bờ vai đồng loại
ấp ủ một tình yêu non tơ
ngọn đèn cầy phựt đứt hào quang
khát khao như dòng sông ngập tràn huyết lạnh
tôi ngồi như bức tượng sơ sinh
trên bến cảng cuộc đời ốm yếu.
Trương Đình Phượng
mùa đông
khuya vắt qua bờ vai nhân gian
tơ đàn không cung bậc
thanh sắc là những nỗi niềm chẳng rõ buồn vui
ám tượng câu thơ
định hình hài cảm xúc vô thừa nhận
tự viễn niềm tin vào đám mây xám tâm hồn
mắc kẹt vũ trụ bản ngã.
trầm cảm mảng màu bức tranh hiện tại
nằm nghe siêu thực mọc mầm
thời gian là những quãng đường vòng quanh
dẫn dụ giấc mơ lạc vào cánh rừng nguyên thủy
tôi bỏ lại chiếc bóng an nhiên
giữa ốc đảo cô đơn
dựa mái đầu ngây thơ vào bờ vai đồng loại
ấp ủ một tình yêu non tơ
ngọn đèn cầy phựt đứt hào quang
khát khao như dòng sông ngập tràn huyết lạnh
tôi ngồi như bức tượng sơ sinh
trên bến cảng cuộc đời ốm yếu.
Trương Đình Phượng
0 Comment: