Từ dạo mùa thu- Minh Triết PK
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
TỪ DẠO MÙA THU...
Đêm thức giấc thấy mình đơn lẻ
Dạo mùa thu ngã rẽ chia phôi
Xa anh mấy chục năm rồi
Mà lòng vẫn thấy bồi hồi xuyến xao
Trời mưa gió rì rào cành lá
Đông đã về buốt giá trái tim
Sương rơi hiu hắt bên thềm
Cô phòng trống vắng mình em lạnh lùng
Mây vần vũ mịt mùng dông bão
Ủ rủ buồn ảo não tâm can
Đời sao ngắn ngủi phũ phàng
Bềnh bồng số phận lỡ làng nợ duyên
Bao đắng cay muộn phiền ray rức
Tiễn anh đi đau nhức xót xa
Thời gian giờ cũng nhạt nhòa
Còn hình bóng cũ đậm đà khắc sâu,
Minh Triết PK
0 Comment: