Một- Hương Ngọc
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
MỘT
Một đời biết mấy gian lao
Một thời dạy học với bao học trò
Một tình yêu tuổi hẹn hò
Một trang giáo án con đò khách sang
Một vườn trăng tỏa ánh vàng
Một đôi mắt trẻ xốn xang tình người
Một lời ru lượn bên nôi
Một câu hát mở tiếng cười tinh khôi
Một tôi bục giảng xa rồi
Một lòng nhung nhớ trăm nơi bạn bè
Một ngày khuất bóng sơn khê
Đời ơi! xin nhớ đi về một tôi.
Hương Ngọc
0 Comment: