Em qua rẫy cũ một mình- Lê Thanh Hùng
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
EM QUA RẪY CŨ MỘT MÌNH
Bóng nắng rớt bên bờ đậu biếc
Em bước qua rẫy cũ, góc rừng
Mãnh bát vỡ, xao lòng thầm tiếc
Chuyện lứa đôi, dang dỡ nữa chừng
Vỡ vụn chiều, trên nương rẫy bắp
Trong lao xao bầy két tìm về
Rung lon, xua bầy chim ăn cắp
Mùa quê nghèo, bao nỗi nhiêu khê ...
Núi thẳm xanh, xa mờ chấp chới
Chiều tan, trong vệt nắng bỏ quên
Xa vắng, lối về không ai đợi
Qua suối sâu, dáng nhỏ chông chênh
Sao tiếc nuối bờ vai mạnh mẽ
Dịu dàng nghiêng, sâu lắng quạnh hiu
Chỉ còn gió mơn man, gượng nhẹ
Khép mi cong, em thảng thốt – chiều ...
Lê Thanh Hùng
Em bước qua rẫy cũ, góc rừng
Mãnh bát vỡ, xao lòng thầm tiếc
Chuyện lứa đôi, dang dỡ nữa chừng
Vỡ vụn chiều, trên nương rẫy bắp
Trong lao xao bầy két tìm về
Rung lon, xua bầy chim ăn cắp
Mùa quê nghèo, bao nỗi nhiêu khê ...
Núi thẳm xanh, xa mờ chấp chới
Chiều tan, trong vệt nắng bỏ quên
Xa vắng, lối về không ai đợi
Qua suối sâu, dáng nhỏ chông chênh
Sao tiếc nuối bờ vai mạnh mẽ
Dịu dàng nghiêng, sâu lắng quạnh hiu
Chỉ còn gió mơn man, gượng nhẹ
Khép mi cong, em thảng thốt – chiều ...
Lê Thanh Hùng
0 Comment: