Ru con- Đặng Xuân Xuyến
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
RU CON
Con mỗi ngày mỗi lớn
Mình mỗi ngày mỗi già
Tóc đầy thêm sợi bạc
Đêm trở mình nhiều hơn.
Lặng nhìn con nằm ngủ
Ngổn ngang mối tơ vò
Ầu ơ... Thương cái ngủ...
Giấu nỗi buồn trong thơ.
Giận “người lớn” dạy hư
Khiến con thơ phải khổ
Con níu vào giấc ngủ
Kiếm nụ cười trong mơ.
Con như búp non tơ
Cần đời cha bóng cả
Cha đã qua mùa hạ
Chở che con mấy mùa?
Ầu ơ... Ơi cái ngủ
Ngủ ngoan nào con yêu...
Đặng Xuân Xuyến
Hà Nội, đêm 20 tháng 08 năm 2013
- Với con yêu Đặng Tuấn Hưng -
Con mỗi ngày mỗi lớn
Mình mỗi ngày mỗi già
Tóc đầy thêm sợi bạc
Đêm trở mình nhiều hơn.
Lặng nhìn con nằm ngủ
Ngổn ngang mối tơ vò
Ầu ơ... Thương cái ngủ...
Giấu nỗi buồn trong thơ.
Giận “người lớn” dạy hư
Khiến con thơ phải khổ
Con níu vào giấc ngủ
Kiếm nụ cười trong mơ.
Con như búp non tơ
Cần đời cha bóng cả
Cha đã qua mùa hạ
Chở che con mấy mùa?
Ầu ơ... Ơi cái ngủ
Ngủ ngoan nào con yêu...
Đặng Xuân Xuyến
Hà Nội, đêm 20 tháng 08 năm 2013
0 Comment: