Bạn già- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
BẠN GIÀ
Quán chiều ông và tôi
Đường vắng gió lạnh rồi
Trẻ con và ông lão
Sợ một mình như nhau...
Ta ngồi nán bên nhau
Những chuyện xưa nát nhàu
Cứ ân cần kể lại
Cũng hể hả hồi lâu...
Cũng chẳng là gì nhau
Bạn bè thì đã lâu
Chuyện thì ai cũng biết
Khúc đuôi kể khúc đầu...
Quán chiều ông và tôi
Đường vắng gió lạnh rồi
Trẻ con và ông lão
Sợ một mình như nhau...
Ta ngồi nán bên nhau
Những chuyện xưa nát nhàu
Cứ ân cần kể lại
Cũng hể hả hồi lâu...
Cũng chẳng là gì nhau
Bạn bè thì đã lâu
Chuyện thì ai cũng biết
Khúc đuôi kể khúc đầu...
Cụng ly cho có màu
Khề khà cho có nhau
Già rồi nhiều thứ bệnh
Chỗ nào đụng cũng đau...
Ăn không được bao nhiêu
Chẳng gọi món được nhiều
Được là cô chủ quán
Quen quá nên cũng chiều...
Tôi hỏi ông thiệt đấy
Ông đừng làm bộ say
Bốn mươi năm ở vậy
Muối gừng còn mặn cay...
bùi bỗng nhiên
Khề khà cho có nhau
Già rồi nhiều thứ bệnh
Chỗ nào đụng cũng đau...
Ăn không được bao nhiêu
Chẳng gọi món được nhiều
Được là cô chủ quán
Quen quá nên cũng chiều...
Tôi hỏi ông thiệt đấy
Ông đừng làm bộ say
Bốn mươi năm ở vậy
Muối gừng còn mặn cay...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: