Ngày cuối năm- Thơ Miên Di, nhạc: Nguyễn Tâm
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
NGÀY CUỐI NĂM-
Thơ: Miên Di- Nhạc: Nguyễn Tâm
NGÀY CUỐI NĂM
cuối năm lòng như có bấc
cháy chưa xong mà tắt cũng lưng chừng
thèm là cụ già ngồi ngoài hiên thanh thản
nhìn người qua chỉ để trả nụ cười
chiều cuối năm
chỉ muốn nằm trong tối
sợ còi xe
sợ cả tiếng người
sợ im vắng có nỗi buồn tấp nập
sợ việc dở dang bỏng rát chỗ nằm
về đi tôi
đời đã vắng tanh rồi
ai cũng vội như cành đào rộ sớm
có về cùng nơi không biết nơi đâu
hỏi con đường đâu phải sông sâu
không có đáy sao chìm như thế
không có sóng mà ngả nghiêng mãi vậy
hỏi con đường nơi dừng lại ở đâu
ngày cuối năm có dằm trong gối
muốn ngủ vùi cũng phải dậy mà thôi
miên di – cuối năm Quý Tỵ
cuối năm lòng như có bấc
cháy chưa xong mà tắt cũng lưng chừng
thèm là cụ già ngồi ngoài hiên thanh thản
nhìn người qua chỉ để trả nụ cười
chiều cuối năm
chỉ muốn nằm trong tối
sợ còi xe
sợ cả tiếng người
sợ im vắng có nỗi buồn tấp nập
sợ việc dở dang bỏng rát chỗ nằm
về đi tôi
đời đã vắng tanh rồi
ai cũng vội như cành đào rộ sớm
có về cùng nơi không biết nơi đâu
hỏi con đường đâu phải sông sâu
không có đáy sao chìm như thế
không có sóng mà ngả nghiêng mãi vậy
hỏi con đường nơi dừng lại ở đâu
ngày cuối năm có dằm trong gối
muốn ngủ vùi cũng phải dậy mà thôi
miên di – cuối năm Quý Tỵ
0 Comment: