Một thời… Huyền Sử tình yêu
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…
***
Ngắt cho em cọng Cỏ Gà
Bàn tay đọng giọt nắng tà bâng quơ
Bãi chiều cỏ biếc như mơ
Mắt đen lay láy, ngây thơ yêu người
Môi hôn… rớt giữa nụ cười
Bờ môi nồng ấm… hồng tươi hương Lài
Tóc dài phủ kín bờ vai
Nắng qua kẻ lá nghiêng hai bóng gầy
Áo dài gió cuốn bay bay
Nửa tà lụa trắng... nửa mây bềnh bồng
Như say chén rượu thơm nồng
Tay em mười ngón Xuân hồng đùa vui
Ru em… em ngủ ngon muồi
Ru em… em ngủ say vùi mộng mơ
Hôn lên đôi má non tơ
Hương đồng cỏ nội… tình thơ ngọt ngào
Vườn ai Dâm Bụt ngạt ngào
Vàng tươi hoa Mướp bay vào thiên thai
“Một mai ai chớ bỏ ai
Chỉ thêu nên gấm… sắt mài nên kim…”
Tôi – Em… hai đứa lặng im
Lắng nghe dậy tiếng nghìn chim trên đồi…
***
“ Ví dầu tình bậu muốn thôi…”
Để Diêu bông úa… thì thôi… thôi thì…
Tiễn em... từ tạ ra đi
Tiễn tôi... chén rượu chia ly ngàn trùng
Dõi theo từng bước hài nhung
Nghe khua trong gió những cung điệu sầu
Quê người xứ lạ về đâu?
Để buồn dòng nước qua cầu trôi trôi
Yêu em… trót đã lỡ rồi
Những ngày nghiệt ngã, đắng môi lừng khừng
Chim kêu vượn hú chiều rừng
Mây chìm khói lạnh, rưng rưng âm thừa
Hiu hiu… gió thổi ngọn dừa
Mưa chiều tháng Chín… chiều mưa, chín chiều!
***
Một thời… Huyền Sử tình yêu
Một thời… quấn quít sớm chiều đôi ta…
0 Comment: