Có nỗi nhớ- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
CÓ NỖI NHỚ
Nhớ nhung đó có là yêu không nhỉ?
Yêu làm chi khi hai đứa chỉ là
Hai tâm hồn vương vấn tự phương xa
Vài mảnh vỡ có là hoa với bướm !
Nhớ nhung đó gã ăn mày cúi lượm
Đồng xu rơi đánh xoẻng xuống cuộc đời
Mua một ngày bằng nắng nhạt chiều rơi
Đâu có thể một lời là yêu được !
Nhớ nhung đó tên nhà nghèo đánh cược
Chút bình yên chắt mót được phận người
Lên nụ cười móp méo của cuộc chơi
Cuộc đời đó không cho lời biện hộ !
Nhớ nhung đó có là yêu không nhỉ?
Yêu làm chi khi hai đứa chỉ là
Hai tâm hồn vương vấn tự phương xa
Vài mảnh vỡ có là hoa với bướm !
Nhớ nhung đó gã ăn mày cúi lượm
Đồng xu rơi đánh xoẻng xuống cuộc đời
Mua một ngày bằng nắng nhạt chiều rơi
Đâu có thể một lời là yêu được !
Nhớ nhung đó tên nhà nghèo đánh cược
Chút bình yên chắt mót được phận người
Lên nụ cười móp méo của cuộc chơi
Cuộc đời đó không cho lời biện hộ !
Nhớ nhung đó để đâu đây lời lỗ
Yêu đương ư, ta ngậm ngải tìm trầm !
Ngày nắng cuồng lưu luyến bóng cây râm
Lòng ấp ủ như nước ngầm sa mạc !
Nhớ nhung đó đũa vàng ly chén bạc
Đem bày ra nơi hàng quán dọc đường
Linh hồn khô tắt ngúm lửa yêu đương
Còn nứt vỏ chường ra mầm lộc mới !
Nhớ nhung đó không dám chờ hay đợi
Không dám quên không dám nhớ người ơi
Tại làm sao nơi rất muộn của đời
Có nhung nhớ khiến cho người sợ thế !
bùi bỗng nhiên
Yêu đương ư, ta ngậm ngải tìm trầm !
Ngày nắng cuồng lưu luyến bóng cây râm
Lòng ấp ủ như nước ngầm sa mạc !
Nhớ nhung đó đũa vàng ly chén bạc
Đem bày ra nơi hàng quán dọc đường
Linh hồn khô tắt ngúm lửa yêu đương
Còn nứt vỏ chường ra mầm lộc mới !
Nhớ nhung đó không dám chờ hay đợi
Không dám quên không dám nhớ người ơi
Tại làm sao nơi rất muộn của đời
Có nhung nhớ khiến cho người sợ thế !
bùi bỗng nhiên
0 Comment: