Gió tháng Năm- Bùi Bỗng Nhiên
Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ!
GIÓ THÁNG NĂM
Anh đã về nhưng không có em
Đang mùa bụi đỏ cuối tháng Năm
Trên đất ba-zan lồng lộng gió
Gió dữ cuộn trào bao nhớ nhung...
Nhớ thuở đôi ta vừa tuổi xuân
Vây quanh thị xã là núi rừng
Ta quen tính nết người sơn cước
Chân chất nồng nàn như đất hoang...
Ngày ấy tình yêu quá thật thà
Không nghĩ gần cũng chẳng lo xa
Mưa nắng theo mùa đi lại đến
Lặng lẽ nhọc nhằn dạy dỗ ta...
Anh đã về nhưng không có em
Đang mùa bụi đỏ cuối tháng Năm
Trên đất ba-zan lồng lộng gió
Gió dữ cuộn trào bao nhớ nhung...
Nhớ thuở đôi ta vừa tuổi xuân
Vây quanh thị xã là núi rừng
Ta quen tính nết người sơn cước
Chân chất nồng nàn như đất hoang...
Ngày ấy tình yêu quá thật thà
Không nghĩ gần cũng chẳng lo xa
Mưa nắng theo mùa đi lại đến
Lặng lẽ nhọc nhằn dạy dỗ ta...
Ngày ấy vẫn thường lo lắng nhau
Đêm đêm tiếng súng ánh hoả châu
Chập chờn doạ dẫm người lưu xứ
Mắt trũng thâm quầng đọng lo âu...
Đôi ta rừng núi với hai mùa
Ấp ủ lớn dần theo nắng mưa
Nên anh dù có già hay trẻ
Vẫn là cây cỏ của ngày xưa...
Anh đã về đây em biết không
Không ai còn nhớ hay để lòng
Anh đi trong gió hồi tưởng lại
Lạc lõng mơ hồ giữa có - không...
bùi bỗng nhiên
Đêm đêm tiếng súng ánh hoả châu
Chập chờn doạ dẫm người lưu xứ
Mắt trũng thâm quầng đọng lo âu...
Đôi ta rừng núi với hai mùa
Ấp ủ lớn dần theo nắng mưa
Nên anh dù có già hay trẻ
Vẫn là cây cỏ của ngày xưa...
Anh đã về đây em biết không
Không ai còn nhớ hay để lòng
Anh đi trong gió hồi tưởng lại
Lạc lõng mơ hồ giữa có - không...
bùi bỗng nhiên
0 Comment: