Trả nợ thơ- Hương Ngọc Phố núi và bạn bè... Chút gì để nhớ! TRẢ NỢ THƠ Loay hoay cơm áo tháng ngày trôi Mắc mấy vần thơ để bạn đòi Năm, bảy việc buồn xao xác đến Đôi ba vui thú ậm ờ chơi Cô liêu một mảnh trơ cùng nguyệt Mặc kiếp đường khơi hẩm phận rồi Duyên nợ dây dưa đành chịu vậy Ơn trời, ai đó nhớ thơ tôi. Hương Ngọc
0 Comment: